Trách nhiệm xã hội của tri thức nho giáo Việt Nam xưa
Nho giáo trước hết là một
hệ thống triết học đạo đức và triết học chính trị - xã hội. Lý tưởng của Nho
giáo là kinh bang tế thế, xây dựng quốc gia giàu mạnh, mang lại hạnh phúc cho
nhân sinh. Lý tưởng này được thể hiện qua mối quan hệ giữa hai khái niệm, cũng
là hai con đường cơ bản của Nho giáo là “Nội thánh” và “Ngoại vương”: giải quyết
mối quan hệ giữa đạo đức và chính trị, giữa chiều hướng nội và chiều hướng ngoại,
giữa lý tưởng và hoạt động thực tiễn. Mạnh Tử trong thiên “Tận tâm thượng” có
nói: “Cùng tắc độc thiện kỳ thân, đạt tắc kiêm thiện thiên hạ” (Khi chưa gặp thời
thì làm điều tốt cho riêng mình, lúc hiển đạt thì làm thiện khắp thiên hạ).
Nguyễn Công Trứ, một nhà nho lỗi lạc của Việt Nam đã bộc lộ ý chí từ thủa hàn
vi của ông: “Làm trai đứng ở trong trời đất. Phải có danh gì với núi sông”.
Công danh sự nghiệp ở đây chính là công danh sự nghiệp tiêu biểu của một nhà
nho. Ông từng thốt lên hai câu thơ: “Nhập thế cục, bất khả vô công nghiệp. Xuất
mẫu hoài, tiên thị hữu quân thân” (Đi vào cuộc đời, không thể không có công
danh sự nghiệp. Lọt lòng mẹ ra, đã có vua và cha rồi). Nội thánh ngoại vương vừa
chú trọng đến tu dưỡng bên trong, tự hoàn thiện nhân cách cũng như đời sống
tinh thần của bản thân, vừa không ngừng nhấn mạnh đến mục tiêu lý tưởng “trị nước
giúp đời” hay “trị đời giúp dân”.
Title:
Trách nhiệm xã hội của tri thức nho giáo Việt Nam xưa | |
Authors: | Phạm, Văn Đức Nguyễn, Tài Đông |
Keywords: | Nho giáo Việt Nam xã hội |
Issue Date: | 2013 |
Publisher: | Tạp chí Lý luận Chính trị |
Description: | tr. 35-39 |
URI: | http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/19310 |
Appears in Collections: | Nghiên cứu Phật học và Phật hoàng Trần Nhân Tông (LIC) |
Nhận xét
Đăng nhận xét